Ức chế beta với điều trị không th ích hợp của ICD

Home / Tin tức - Rối loạn nhịp / Ức chế beta với điều trị không th ích hợp của ICD

Ảnh hưởng của Carvedilol và Metoprolol trên điều trị không thích hợp của máy ICD trong thử nghiệm MADIT-CRT

Tác giả: Ruwald MH, Abu-Zeitone A, Jons C và cộng sự.
Nguồn:  J Am Coll Cardiol 2013;Jun 12.

Bối cảnh:

Ảnh hưởng của carvedilol và metoprolol trên điều trị không thích hợp của ICD ở bệnh nhân suy tim gắn máy chưa được đánh giá.

Câu hỏi:

Liệu ức chế beta có làm giảm tần xuất điều trị không thích hợp của máy khử rung cấy được (ICD) trên bệnh nhân suy tim (HF) hay không?

Phương pháp:

Đây là phân tích hồi cứu của nghiên cứu MADIT-CRT, trong đó 1790 bệnh nhân (tuổi trung bình 65) với suy tim class I-II, phân xuất tống máu ≤30% và QRS ≥130ms được đặt ICD có hoặc không có tái đồng bộ tim (CRT). Tất cả bệnh nhân được điều trị nội khoa suy tim tối ưu theo quy ước. Sử dụng phân tích hồi quy Cox theo thời gian để so sánh những bệnh nhân được điều trị với các loại ức chế beta khác nhau hoặc không dùng ức chế beta trong tiêu chí chính điều trị không thích hợp của ICD bao gồm tạo nhịp chống nhịp nhanh (ATP) hoặc sốc. Tiêu chí phụ là điều trị không thích hợp của ICD do rung nhĩ hoặc nhịp nhanh nhĩ cũng thông qua ATP hoặc sốc.

Kết quả:

120 bệnh nhân không được nhận ức chế beta, 1077 bệnh nhân dùng carvedilol, 438 bệnh nhân dùng metoprolol và 146 bệnh nhân dùng ức chế beta khác. Điều trị không thích hợp xuất hiện ở 253 trong 1790 bệnh nhân (14%) trong thời gian theo dõi trung bình 3.4 năm (SD ±1.1). Carvedilol làm giảm có ý nghĩa điều trị không thích hợp của máy khi so với metoprolol (HR 0.64, [CI: 0.48-0.85], p=0.002). Sự giảm nguy cơ thể hiện cho cả ATP không thích hợp (HR 0.66 [CI: 0.48-0.90], p=0.009) và sốc không thích hợp (HR 0.54 [CI: 0.36-0.80], p=0.002). Nguy cơ điều trị không thích hợp do rung nhĩ cũng giảm ở bệnh nhân dùng carvedilol so với metoprolol (HR 0.50, [CI: 0.32-0.81], p=0.004). Sử dụng ức chế beta chung (93%) và tuân thủ điều trị ở nghiên cứu này là cao.

Kết luận:

Ở bệnh nhân suy tim được đặt CRT-D hoặc ICD, carvedilol làm giảm 36% điều trị ATP hoặc sốc không thích hợp so với metoprolol. Điều trị không thích hợp do rung nhĩ cũng giảm 50% ở bệnh nhân dùng carvedilol so với metoprolol. So với metoprolol, carvedilol giảm có ý nghĩa nguy cơ ICD điều trị không thích hợp ở bệnh nhân suy tim.

Bàn luận:

Trước đây chưa có nghiên cứu so sánh hiệu quả của các ức chế beta khác nhau trên điều trị không thích hợp của ICD. Carvedilol ức chế thụ thể alpha-1, beta-1 và beta-2, trong khi metoprolol ức chế chọn lọc thụ thể beta-1. Điều này có thể giải thích hiệu quả cao hơn của carvedilol trong ngăn ngừa ICD điều trị không thích hợp. Bất kể cách giải thích như thế nào thì kết quả này cho thấy carvedilol là ức chế beta được chọn lựa cho bệnh nhân suy tim được đặt ICD.

Mục tiêu: Nghiên cứu này nhằm đánh giá hiệu quả của carvedilol và metoprolol trên tiêu chí điều trị không thích hợp của ICD trong nghiên cứu MADIT-CRT.

Phương pháp:  Xác định tất cả bệnh nhân trong nghiên cứu MADIT-CRT đã được gắn máy (N=1790).

Kết quả:

Kết luận: